Từng cánh hoa, khép nép mong manh, như tinh hoa đất trời đọng lại, giao thoa, hiển hiện lên những tinh khôi và đầm ấm của tình yêu trong sáng và tâm hồn hướng thượng. Và trong ấy, một chút từ bi, một nỗi niềm mơ ước, một chút tơ vương cài vào nốt nhạc vắt ngang khung trời mơ mộng. Viên ngọc xanh của lòng ai sẽ mãi dạt dào như biển cả, mãi bao la và vỗ về những khúc hải triều yêu thương, là nguồn an ủi đến một cõi bờ tâm thức tri âm.