Trong cuộc đời, có rất nhiều những tổn thương, hoặc vô tình đến, hoặc do những nhân duyên nào đó khiến xui mà đến, hoặc là tự ta tìm lấy, hoặc là định mệnh khi nghiệp quả chín mùi. Có khi đến rồi thoáng qua mau, đi không lời từ giã. Có khi chúng đến rồi làm khách vãng lai, đến đến đi đi không hẹn kỳ. Cũng có khi chúng đến làm bạn bên ta, cho đến ngày ta không còn có thể tổn thương hơn nữa. Cứ thế mà những vết thương tha hồ phát sinh, lớn lên trong lòng ta, làm cho ta trở thành một khối bất hạnh đi giữa cuộc đời.
Những vết thương, là những căn bệnh, hoặc là biểu hiện của những căn bệnh, cần có những phương thuốc chữa lành. Là tình yêu, là một giải pháp, là một người nào đó, là một sự quay về hay một sự ra đi... Nhưng có mấy ai chữa lành hẳn được những vết thương lòng? Vì vậy, cần biết bao những niềm an ủi!
Khi cho đi một niềm an ủi, cũng là một hành động bố thí vô úy giữa đời thường, là một chút mật ngọt cho con bệnh đang bên bờ héo khô, là chút giọt sương trên gốc cây số phận đang tàn héo giữa đời. Nhưng có ai hiểu được, sự sống lại đi liền với niềm an ủi, mà sự sống giữa đời vốn không thiếu những khổ lụy thăng trầm. Những vết thương có thể lành lại, có thể không, nhưng niềm an ủi cứ còn đó , cứ là một sự mầu nhiệm thần tiên, ngọt ngào và ấm áp, làm cho sự giá lạnh và cay đắng của đêm đông quạnh vắng hóa thành xa khơi. Xin cho thêm những niềm an ủi giữa đời nhau! Xin cho thêm những trái tim biết nói những lời an ủi, như một thứ ngôn ngữ mặc định của trái tim, để làm cho một trái tim khác thôi héo thôi tàn thôi lạnh giá.
Xin gửi về một trái tim của một miền yêu thương biển cả!
Từng cánh hoa, khép nép mong manh, như tinh hoa đất trời đọng lại, giao thoa, hiển hiện lên những tinh khôi và đầm ấm của tình yêu trong sáng và tâm hồn hướng thượng. Và trong ấy, một chút từ bi, một nỗi niềm mơ ước, một chút tơ vương cài vào nốt nhạc vắt ngang khung trời mơ mộng. Viên ngọc xanh của lòng ai sẽ mãi dạt dào như biển cả, mãi bao la và vỗ về những khúc hải triều yêu thương, là nguồn an ủi đến một cõi bờ tâm thức tri âm.
Thứ Ba, 25 tháng 11, 2014
LỜI TRI ÂM CHO NGƯỜI
Ngôi nhà đầy hoa mộng này được xây lên để kỷ niệm ngày hai trái tim thật sự hướng về nhau. Những ngày xanh mơ ước như được chắp thêm đôi cánh thiên thần để đưa hai trái tim vào một cõi bát ngát hương hoa của tình yêu mỹ lệ và thanh tao. Tình yêu có thể xóa nhòa mọi khoảng cách không gian thời gian và đẩy lùi mọi toan tính âu lo bộn bề. Tình yêu làm cho cuộc sống thêm tươi đẹp và ấm áp. Dù mai sau có ra sao đi nữa, thì mong hai trái tim kia có thể dìu dắt nhau đi về chốn bình yên tịnh lạc như ước nguyện thuở nào.
ƯỚC NGUYỆN CHO NGƯỜI!
TÊN HOA TULIP BẮT NGUỒN TỪ ĐÂU?
Tên hoa Tuy-líp bắt
nguồn từ đâu?
Là loại hoa của Iran
và Thổ Nhĩ Kỳ. Hình ảnh của hoa được khắc họa trong nghệ thuật dân gian ở Ba Tư
cũ và Thổ Nhĩ Kỳ. Cái tên châu Âu Tuy-líp bắt nguồn từ một từ tiếng Ba Tư
“Turban”, nghĩa là khăn xếp, là từ tập quán cài hoa lên chỗ xếp khăn của người
Ba Tư. Cũng có thể là từ đặc điểm của hoa khi chưa nở to, giống chiếc mũ không
vành hay khăn xếp.
Người Thổ Nhĩ Kỳ lại
cho rằng không rõ từ khi nào, mà chỉ biết hoa Tuy-líp bắt nguồn từ Thổ Nhĩ Kỳ
với tên gọi “Tulipan”, vì hình dáng như chiếc khăn đội đầu của người Thổ thời
kỳ đó.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)